79.- CHẤP NHẬN ĐỂ XÂY DỰNG

13 Tháng Năm 200912:00 SA(Xem: 72060)
79.- CHẤP NHẬN ĐỂ XÂY DỰNG

Cuộc đời sẽ thay đổi khi ta không còn thấy sự khác biệt giữa ta và người, giữa người với người. Ta thấy ta trong người và người trong ta. Sự hòa nhập giữa con người hiện hữu luôn luôn trong cái thức sáng suốt bất phân.

Sự bất phân nơi ta, giúp cho ta hòa nhập vào tâm trí của kẻ trực diện. Hòa tan tất cả thành kiến cá nhân, tôn giáo, tập tục, tập quán của chủng tộc, xu hướng chính trị, sự khác biệt về tuổi tác cũng như giới phái.

Sự hội nhập dễ dàng tạo nên sự truyền đạt, truyền thông để bước vào tâm thức của một người, một giới người mà ta trực diện.

Sự hội nhập và cảm thông cũng giúp cho ta phá bức rào ngăn trở về phương diện ngôn ngữ, học vấn, giai cấp. Giúp cho ta phát triển sự tin tưởng toàn diện đối với người nghe vì ta đối thoại bằng tâm thức chứ không bằng ngôn ngữ, tri thức.

Khi ta hòa nhập vào người nghe thì người nghe sẽ hòa nhập vào ta. Sự hội nhập giữa ta và người tạo sự thu hút, tập trung và mở rộng tâm thức của họ giúp cho sự truyền đạt được dễ dàng và mau chóng.

Muốn hội nhập với mọi giới ta phải có một tình thương thật sự. Chính tình thương thật sự đó giúp cho mọi người tiến đến giai đoạn bất phân. Ta không thương người này, ghét người kia vì giai cấp, hình dạng, tôn giáo, tuổi tác, học thức hay chủng tộc của họ.

Đó là sự hòa hảo thật sự. Hòa hợp với mọi người và thương yêu mọi người. Có hòa hợp với tiểu gia đình mới hòa hợp với đại gia đình. Có hòa hợp với đại gia đình mới hòa hợp được cộng đồng rồi đến quốc gia và thế giới.

Hòa bình phải phát hiện và nẩy nở trong từng cá nhân nhỏ rồi mới đến môi trường lớn hơn quanh ta. Tất cả những lời nói, hành động, phản ứng của người quanh mình là phản ảnh của chính mình. Khi người ta không chấp nhận mình là vì mình không chấp nhận họ. Người ta không mở tâm thức với mình vì mình đã đóng tâm thức với họ.

Mọi thành kiến chủ quan, mọi định luật giới răn, mọi phê phán chánh tà, phải trái đều là vách ngăn giữa các tâm thức khiến sự truyền đạt bị giới hạn. Do đó không tạo được sự cảm thông giữa người với người.

Người không tạo được sự cảm thông khó thực hiện được sứ mệnh của mình. Ta phải tan biến để câu hỏi ta là ai được trả lời một cách cặn kẻ: ta là mọi người quanh ta và tất cả mọi người quanh ta với ta là một.

Có là một thể thì mới trường tồn mới sống trong sự thương yêu, hòa bình. Trong sự thương yêu phải có sự chấp nhận lẫn nhau. Chấp nhận mọi sự khác biệt về chính kiến, tôn giáo, chủng tộc, màu da, hình dạng và tri thức.

Có chấp nhận mới có xây dựng thật sự. Không thể có sự xây dựng nào thành công mà không đặt trên sự chấp nhận và thương yêu.

Sự xây dựng mà không có sự chấp nhận và thương yêu cũng như xây một căn nhà mà không có nền tảng vững chắc thì mọi công sức xây dựng dù cho có thành hình rồi cũng sụp đổ.

Vậy, mọi chương trình xây dựng trước hết phải phát khởi từ sự chấp nhận thương yêu và hòa hợp thì mới có kết quả.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880