- Lời giới thiệu của Giáo Sư Phạm Công Thiện
- Con Đường Văn Hóa - Nguyễn Huỳnh Mai
- CHƯƠNG I - TÌNH NGƯỜI
- CHƯƠNG II - TRÍ VÀ TÂM
- CHƯƠNG III - HÃY GIẢI THOÁT CON NGƯỜI RA KHỎI SỰ NÔ LỆ CỦA CHÍNH MÌNH
- CHƯƠNG IV - ĐỜI VÀ ĐẠO LÀ MỘT
- CHƯƠNG V: TU NHÂN HỌC PHẬT
- CHƯƠNG VI - HỒN THIÊNG DÂN TỘC
- CHƯƠNG VII - TIẾNG NÓI TỪ TRÁI TIM
Có Định thì có Huệ. Định và Huệ hướng dẫn mọi việc làm. Khi đã định và huệ thì ta tạo hoàn cảnh chớ hoàn cảnh không tạo ta.
Ta tự quyết định mọi chiều hướng, tạo dựng mọi hoàn cảnh, mọi cảnh ngộ, bầu không khí vui, buồn để làm việc. Ta hướng dẫn dư luận chớ dư luận không hướng dẫn ta.
Thần thông là gì?
Thần là thần trí. Thông là thông suốt. Khi thần trí thông suốt ta thấy việc gì đúng phải thực hiện thì dùng sức mạnh tâm linh hoán chuyển con người và hoàn cảnh theo chiều hướng mình muốn để thực hiện.
Người có thần thông giống với người bình thường về mặt thể xác nhưng khác với phần tâm linh sáng suốt mạnh mẽ có thể tạo dựng mọi sự việc.
Việc xây dựng lại Việt Nam không khó nhưng phải có thời gian tính để chuyển hóa. Trước nhất là lòng dân phải hợp với lòng Trời. Trong lòng Trời chứa đựng sự thần thông của con người để tạo lập xây dựng lại.
Người có thần thông không phải được bề trên ban cho mà phải do người đó tự tu, tự tiến để đạt được kết quả. Muốn đạt được kết quả phải có quyết tâm phục vụ quên mình và dâng hiến hoàn toàn từ thể xác tâm hồn cho nhân loại, chúng sinh.
Khi nhất quyết phục vụ chúng sinh ta phải quên ta hoàn toàn, dứt bỏ mọi ham muốn riêng tư để phục vụ một hạnh phúc chung thật sự cho toàn thể nhân loại.
Người đạt được thần thông tự mình bảo vệ mình vì đã san bằng lục tặc ngũ uẩn. Vượt ngoài sự kềm chế của ngũ hành, đứng ngoài trí đời và vật chất. Ta hiểu người biết người mà người không hiểu ta và biết ta. Ta thấy người và biết người nhưng người không biết ta và thấy ta. Người nhìn ta chỉ thấy thể xác mà ta nhìn người thì thấy trọn tâm linh.
Người có thần thông trí tuệ và tâm linh đã hội nhập với bề trên. Tất cả những dữ kiện tai nghe mắt thấy đều được chuyển trực tiếp với bề trên - được thanh lọc trực tiếp và quyết định trực tiếp để làm việc.
Những người có thần thông là những người đạt đạo tại thế gian.
Như Thế Nào Là Thần Thông Của Chánh Đạo ?
Và Thần Thông Của Tà Đạo?
Chỉ có thần thông chính đạo chứ không có thần thông của tà đạo. Tà đạo chỉ có bùa phép chứ không có thần thông.
Thần thông là người tu đạt được do Định và Huệ. Còn bùa phép của Tà Đạo do sự tập luyện bùa ngải thần chú để kêu gọi điều khiển âm binh.
Người có thần thông do tu học hoán chuyển con người đi đến lẽ phải, hạnh phúc an lạc. Kẻ có bùa phép chỉ sử dụng bùa ngải để đưa con người đi đến một mục đích riêng không có lợi cho mọi người mà chỉ có lợi ích cho riêng tư.
Chánh đạo thì trường tồn vĩnh cữu, còn tà đạo thì nằm trong luật ngũ hành sẽ bị luật ngũ hành quật ngã vì đi sai luật của trời đất. Khi luật ngũ hành ra tay nhẹ hay nặng là tùy nghiệp quả gây nên của người sử dụng bùa phép. Luật ngũ hành không tha thứ hay chọn lựa ai mà luật này đáp ứng cho mọi cá nhân.
Luật ngũ hành là luật nhân quả. Không ai hít thở khí trời để sống mà thoát ra được.
Khi tà đạo dùng bùa phép để chiêu tập âm binh, sai khiến âm binh, mà khi ngũ hành ra tay thì chính âm binh quật ngược lại người sử dụng bùa phép. Đó là nghiệp quả mà người sử dụng bùa phép để sai khiến con người phải trả. Và khi âm binh quấy phá thì vô cùng nguy hiểm và mạnh mẽ khó mà đương đầu được.
Người có thần thông có nội lực, đó là sức mạnh tâm linh mà mọi âm binh đều phủ phục quy hàng vì đó là quyền năng của bề trên. Người dùng bùa phép không có nội lực mà phải sử dụng tha lực của âm binh. Khi âm binh tức tha lực quấy phá thì họ không có nội lực chống đỡ, không những nguy hại đến đời sống mà ngay cả tính mạng cũng sẽ không còn.
Người tà đạo sử dụng âm binh không cần ai hủy diệt mà họ tự hủy diệt hay chính âm binh của họ hủy diệt họ.