36. Thà không biết hơn là biết sai

14 Tháng Tư 202211:35 CH(Xem: 772)
36. Thà không biết hơn là biết sai
36. THÀ KHÔNG BIẾT HƠN LÀ BIẾT SAI

16-11-2020 – 5 giờ sáng

Tôi thường hay có những giấc mơ thấy ba tôi từ khi ông mất ngày 28-12-1989. Tôi thấy ba hội họp với đồng đạo lớn tuổi, hoặc có khi trong những buổi lễ đạo.

Trong giấc mơ, có lúc ba dắt cả gia đình đi chơi. Một giấc mơ ba và tôi cùng một số người đứng trên một chiếc tàu đang chạy như bay về Việt Nam. Sau đó một thời gian ngắn, vào năm 2007, bạn tôi có chồng làm đại sứ Hoa Kỳ về Việt Nam nghỉ hè và tôi được tháp tùng về cửa ngoại giao ở phi trường Tân Sơn Nhất. Bạn tôi có ra điều kiện là tôi không được tiếp xúc với ai. Ông đại sứ chỉ đưa tên tôi cho ông lãnh sự quán Hoa Kỳ, và đồng thời ông cho chúng tôi số điện thoại khẩn cấp nếu có việc gì xảy ra cho tôi.

Lần đầu về Việt Nam, tôi chỉ theo vợ chồng người bạn đi ra miền Trung và Nha Trang bằng xe hơi. Tôi được thăm các thắng cảnh của miền Trung và viếng các đền, tháp Chàm, dinh của vua chúa Việt Nam mà thôi, không được về miền Tây. Đó là năm 2007.

Mẹ tôi mất vào những ngày cận lễ 18 tháng 5 âm lịch năm 2016. Mẹ mất nhẹ nhàng sau khi té vài ngày. Tôi cũng thường xuyên chiêm bao thấy mẹ sinh hoạt với tôi và gia đình. Khoảng thời gian đầu mẹ ốm và không vui, nhưng về sau mẹ vui vẻ và khỏe mạnh hơn nhiều, có khi nhanh nhẹn hơn cả tôi, nhất là năm nay chân tôi yếu vì rỗng xương và hay nứt xương bàn chân mỗi khi vấp phải vật gì, nên phải mang dép hay giày đặc biệt cho người đau chân.

Sáng nay lại là một giấc mơ kỳ lạ. Khi thức dậy thì cả người điện chạy rần rần như tê liệt toàn thân, tim đập mạnh. Tôi nằm yên nhớ lại giấc mơ, một lát sau mở mắt nhìn xem đồng hồ là 4:22 giờ sáng. Trong giấc mơ này tôi nghe được giọng nói của Đức Thầy.

Tôi đã từng thấy Đức Thầy nhiều lần. Lúc còn trẻ ở đường Bàn Cờ đi học trung học. Tôi có chuyện buồn thì chiêm bao thấy Đức Thầy dạy tôi học. Tôi có ghi trong nhật ký và sau này có trích đăng trong quyển sách đầu tiên có tên Cô Bé Làng Hòa Hảo.

Lần thứ nhì là lúc ở Mission Viejo, cách đây gần ba mươi năm. Tôi ở phòng thờ trên lầu nhìn xuống phòng khách thấy Đức Thầy mặc bộ đồ bà ba trắng đi tới đi lui. Giai đoạn này tôi bắt đầu viết những bài tâm linh dài hơn. Tôi có mang lên chùa Việt Nam đưa cho Thầy Phạm Công Thiện tập nhật ký và những bài thơ tôi viết bằng Anh ngữ. Nhật ký ghi lại giai đoạn thay đổi của tôi khi tâm chuyển qua tu tập chuyển hóa tâm linh. Tập sách có tên The Lonely Search. Tập thơ và những bài ngắn tôi đặt tên là When I See.

Lần khác tôi cũng chiêm bao thấy Đức Thầy đi cùng xe buýt với các đồng đạo đi dự lễ. Tôi được ngồi băng ghế trước với Đức Thầy và ông tài xế. Tôi có xúc cảm thật sự như ở ngoài đời. Nhận biết được hơi ấm từ Ngài toát ra, và những động tác, lời nói của Ngài hoàn toàn như không phải là trong giấc mơ mà là như ở ngoài đời sống thật của con người. Tôi còn nhớ đi cùng xe có chị Phương Lan, vợ giáo sư Nguyễn Thành Long, và chị Vệ, vợ của đồng đạo Nguyễn Thanh Giàu, cùng rất đông đồng đạo khác..

Riêng giấc mơ đêm nay tôi thấy mình đến bàn thờ và sửa hai bình hoa. Cái nhỏ trên bàn Đức Thầy và bình lớn trên bàn Phật có cắm nhiều hoa tươi.

Bỗng tiếng nói phát ra từ chân dung Đức Thầy làm tôi giật mình, tay run run, tim đập mạnh liên hồi, khi sửa các nhánh hoa.

Đức Thầy cho biết Đức Thầy về, nhưng dặn tôi không được cho báo chí biết. Đức Thầy dạy tôi không được cho các cháu bé chơi giỡn ồn ào nơi phòng thờ. Tôi nói dạ con sẽ cho các cháu đi qua phòng khác. Giọng nói của ngài nghe rất trẻ.

Khi viết mấy dòng này, tôi nhớ lại khoảng 25 năm về trước. Tôi có nhận được một lá thơ qua bưu điện, và cả e-mail một tấm hình một cậu bé khoảng 12 tuổi và có một lá thư đi kèm cho biết Đức Thầy đã về, và người này có tên ngoại quốc mà tôi quên rồi. Chúng tôi giận và không tin, nên có lẽ đã vứt bỏ.

Về sau, tôi cũng lại có nhận được thơ và hình giống như vậy yêu cầu liên lạc, nhưng tôi không lưu tâm.

Tôi không muốn đoán, vì đoán và suy luận dễ bị sai. Đức Thầy có dặn sau này nhiều người giả dạng Đức Thầy nên không tin một cách hồ đồ, mà phải sáng suốt xét nghiệm. Thà là không biết còn hơn biết sai.

Trong quyển Chuyện Bên Thầy bài 59 với tựa đề Gìn Giới Luật, trang 250, do Thanh Niên Đoàn Phật Giáo Hòa Hảo Sưu Tập năm 1998, trong lúc đi Khuyến Nông năm Ất Dậu Đức Thầy có dặn dò tín đồ như sau:

“Sau ngày Thầy sẽ vắng mặt một thời gian, rồi Thầy sẽ trở về với nguyên xác cũ, tất cả bổn đạo hãy nhìn Thầy cho kỹ kẻo sau này bị lầm kẻ giả trá.”

Nam Mô A Di Đà Phật.
Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880