10. - HÃY TIẾP TỤC VIẾT

08 Tháng Mười 20206:14 CH(Xem: 1749)
10. - HÃY TIẾP TỤC VIẾT
30/03/2018 - 8 giờ đêm

Từ khi có trí khôn đến lúc trưởng thành tôi luôn luôn tin tưởng Trời, Phật, Đức Thầy và luôn nguyện cầu cho cha mẹ và toàn thể gia đình anh chị em, các con cháu hướng đến con đường đạo, hướng đến thiện tâm, biết lo tu hiền.

Tôi không ngớt nguyện cầu Ơn Trên che chở, hướng dẫn tôi luôn đi cho đúng con đường chánh đạo với tâm thành chân thật.

Sáu năm nay tôi rất lo khi bác sĩ chuyên về mắt của tôi là bà Mary A. Côté sau khi chụp hình, làm thử nghiệm đã cho biết tôi bị bệnh hoàng điểm hay điểm vàng (macular degeneration) như mẹ tôi. Tôi nhìn hình mắt của mình có đốm đậm thấy buồn rượi rượi. Tôi ra về mà lòng nặng trĩu. Bệnh này nếu bị nặng được xem như mù lòa, có người về già phải chống gậy.

Tôi lo nhất là sẽ không thấy đường viết sách, làm các trang nhà về đạo Phật Giáo Hòa Hảo và nay tôi hết sức quan tâm về Bửu Sơn Kỳ Hương.

Macular degeneration là bệnh không chữa được, không đi ngược lại được, chỉ uống thuốc bổ, ăn rau xanh để giúp chậm phát triển.

Gần đây bà cho tôi biết mắt tôi đã xấu đi một bậc nữa, khi tôi cho biết mắt mình bổng nhức và mờ hơn. Tôi hỏi từ một đến 10 thì tôi ở giai đoạn nào, bà nói 4 hay 5. Tôi rất lo buồn và sanh bệnh, căn bệnh nhức đầu của tôi đã được ông bác sĩ Đại Hàn biết nói tiếng Việt Lyn Po Sing chữa khỏi, nay trở lại khá nặng. Đêm nào tôi cũng cầu nguyện Ơn Trên.

Tôi lo lắng nhiều vì đang chuẩn bị việc hoàn tất và thiết kế bìa quyển Nhật Ký Tâm Linh 11: Độc Lập Tự Chủ, và dự định làm lại tất cả 10 cuốn nhật ký tâm linh trước cũng như quyển Hành Hương Ấn Độ, để phổ biến nhiều hơn cho đồng đạo và đồng bào trong nước của mình.

Tôi tỏ ý muốn đi một bác sĩ chuyên môn về bệnh này để lấy thêm ý kiến thứ nhì, thì bà bác sĩ Mary A. Côté viết giấy giới thiệu cho tôi Bác sĩ Charles W. G. Eifrigs thuộc Retina Associates of Orange County. Ông chuyên về võng mô (Retina) ở New Port Beach, rất giỏi và nổi tiếng.

Ngày đi bác sĩ Eifrigs là một ngày rất căng thẳng đối với tôi, tuy trong tâm tôi đã chấp nhận bệnh của mình. Trước khi đi mấy hôm tôi cũng vẫn luôn thắp nhang cầu nguyện Phật Tổ Phật Thầy phò hộ cho bệnh mắt tôi được chữa khỏi, mặc dù bác sĩ đã cho biết bệnh này không chữa khỏi được.

Sau khi được chụp hình, đo mắt, bác sĩ khám mắt cho tôi qua một máy chuyên môn khá lớn. Ông vừa khám vừa nói cho một cô thư ký ghi chép những vị trí nào về các điểm trong mắt tôi. Tôi phải nhìn lên, xuống, qua, lại, rồi xéo qua, xéo lại, vân vân. Trong lòng tôi  thật lo âu theo dõi ông từng cữ chỉ một.

Cuối cùng ông nói tôi không có bệnh hoàng điểm. Tôi cứ tưởng mình nghe lầm, cứ hỏi tới hỏi lui mãi. Ông còn cười nói “Bà hãy tiếp tục viết”; vì trước đó tôi có nói là sợ rằng mình không được viết nữa như những người bị bệnh này.

Khi ông qua phòng khác để khám bệnh nhân, tôi còn chạy theo đưa hai loại thuốc bổ về căn bệnh hoàng điểm, tôi hỏi ông loại nào tốt hơn. Ông thẳng thắn bảo bà không cần uống hai loại này nữa vì mắt bà không có bệnh đó nên bà cứ uống thuốc bổ thường là được.

Tôi mừng quá xin phép nắm chặt hai tay ông để tạ ơn mà nước mắt trào ra. Tôi đã qua cơn ác mộng chỉ vì lo mắt mờ không phục vụ đạo được.

Gửi ý kiến của bạn
Tắt
Telex
VNI
Tên của bạn
Email của bạn
1,863,880